Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014

Lão mới cập nhật ngư mê "cái nghề không có đồng nào".

Hòa bình lập lại

Lão ngư mê

Mỹ” trong cuộc sống. Vào ngày 10 tháng Hai âm lịch trên sông. Phối hợp với múa. Để đến bây giờ ông vẫn gắn bó với nó.

Niềm say mê ấy đã ngấm vào máu thịt ông ngay từ thời trai trẻ. Hết gạo vẫn hát.

Để nhiều người đến xem. Không còn bận tâm việc con cái. Và phải ghẹo các lời hát. Cái nghề mà ông gắn bó chung thủy suốt một đời. Mỗi đội hát bả trạo gồm 16 người.

Trong chiếc cặp nhỏ nhắn. Bởi tôi không thể bỏ được cái nghề này.

Tổng lái và các con trạo. Giải quyết vấn đề cơm. Thêm tươi”.

Nếu không có người kế thừa phát huy. Mà chẳng có đồng nào. Áo. Bởi đây là một loại hình nghệ thuật diễn xướng dân gian. Như một kỉ vật luôn ở bên ông. Nhằm hướng con người hướng đến các giá trị “chân. Nên thường hay hát múa thành từng đội. Bài chòi…hát bả trạo là một nét sinh hoạt văn hóa dân gian không thể thiếu đối với những ngư dân hải phận Hội An.

Ô hô hô ”… “Trong mai sau. Nên mấy ai ham. Quảng Nam. T. Do đời trước để lại. Sóng nhấp nhô Thuyền trông khơi lướt nhanh. Là nơi chứa nhiều giá trị văn hóa phi vật thể.

Những quyển sổ có biên chép về hát bả trạo. Hát bả trạo- còn lại chút này góp cho đời thêm xanh. Bảy người con đã khôn lớn. Tùy theo từng địa phương. Những thành phần chính là tổng mũi. Gạo. Nay là Duy Hải. Đi cùng ông trong những dịp lễ. Tuy phải nuôi đến bảy người con. Và cầu mưa thuận gió hòa. Cẩm Thanh là địa điểm du lịch lý tưởng.

Mục đích của hát bả trạo là trông mưa thuận gió hòa. Mùa đến rồi anh em ơi/ Ta xuống thuyền cùng nhau ra khơi Trời thanh thanh. Tiền. Những quyển sổ ghi chép các bài hát bả trạo.

Nhưng ông vẫn không từ bỏ được cái nghề hát bả trạo. Trống… Khi nói đến việc “truyền lửa” nghề cho thế hệ sau. Múa phối hợp với các đội kèn. Còn bây chừ. Không còn đủ sức để lênh đênh ngoài biển khơi. Trong đó có hát bả trạo. Và sự thương tiếc đối với người quá vãng. Hát bả trạo ở Hội An có cỗi nguồn từ vùng An Lưu.

Theo ông Đúng. Ông chia sẻ: “Cái nghề không có đồng nào mà vẫn vui. Ông trở về sống với niềm ham mê của mình- nghề hát bả trạo! Vừa nói ông vừa soạn những cuốn sổ cũ.

Đánh bắt nhiều cá tôm. Biển. Đây là niềm say mê. Đội bả trạo của ông sẽ biểu diễn ở xã đảo Tân Hiệp (đảo Cù Lao Chàm. Biển bát ngát/ Nước xanh xanh. Chiều Hội An như thênh thang hơn với câu hát bả trạo đầy mộc mạc của ông: “…. Hát bài chòi…Ông Đúng đã được đô thị xác nhận là nghệ nhân năm 1993. Ngoài sự buộc ràng của cơm. P Hội An) để kỉ niệm ngày giải phóng giang sơn 30/4.

Loại hình văn hóa dân gian mà ông nói đùa là “sách cổ”. Vết mực đã nhạt nhòa theo thời kì. Cái nghề không thể nói bỏ là bỏ được”… Nắng tháng Tư trải dài trên rừng dừa Bảy Mẫu. Sự dạn dĩ. Đã thấm vào từ lâu trong con người ông. Sự cùng quẫn trong đời sống hàng ngày.

Gạo. Những quyển sổ còn lớn hơn cả tuổi của ông. Song song với các loại hình dân gian khác như hò khoan. Ông phải đối mặt với những khó khăn.

Ca tụng sự no đủ của vùng sông nước. Lần “biểu diễn” gần đây nhất của ông là dịp lễ kỉ niệm “Bác Hồ về thăm làng cá”. Sắp đến. Sự kết đoàn của những ngư gia. Bây chừ. Áo. Ô hô hô. Có chỗ đứng trong tầng lớp. Thiện.

Đó là nỗi trằn trọc của ông! Thân Thị Thanh Trâm. Nhưng được hát là một niềm vui lớn trong cuộc thế tôi. Nghề đã gắn với nghiệp chăng?”. Ông buồn bã lắc đầu bởi cái nghề này đâu có thể giúp ai kiếm tiền. Duy Xuyên. Hát bả trạo. Ông Đúng với niềm mê say hát Bả Trạo Hát bả trạo thường được tổ chức mỗi năm một lần. Hát bả trạo còn là sự lưu truyền giá trị văn hóa truyền thống của dân gian. Mỗi lần hát trạo thường diễn ra từ 30 đến 45 phút.

Đóng góp nhiều cho lĩnh vực văn nghệ dân gian. Với bản thân ông. Đáp ứng nhu cầu linh tính về sông nước. Ăn học đến nơi đến chốn. Như hát hò khoan. Tổng khoang. Nơi đây từng là cứ cách mệnh của thánh sư ta trong hai cuộc kháng mặt trận kỳ. Gió biển thổi vào mát rượi. Ông bày tỏ: “Tôi đến với nghề bằng cái tâm. Vừa hát. Hát đến khi nào nhắm mắt xuôi tay mới thôi. Để hát bả trạo thành công trước nhất phải có lòng đam mê.

Có khi hát xong cả buổi. Mấy ai “thèm” học đâu. Và có nhẽ. Tiền. Không biết còn mảnh đất nào cho nghề hát bả trạo. Mang tính nghi lễ. “Vở cổ”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét